Ăn bữa lửng xong (lửng lơ giữa bữa sáng và bữa trưa), mình lại lên xe chạy về phía thành phố Bạc Liêu…
Đây là lần thứ hai mình ghé qua tỉnh Bạc Liêu, sau lần độc hành miền Tây cách đây 5 năm (năm 2015). Chỉ dám nói là ghé qua thôi, vì mình không có ngủ đêm ở tỉnh thành miền Tây Nam bộ, nơi an nghỉ của cố nhạc sỹ Cao Văn Lầu, quê hương giai thoại về vị công tử Bạc Liêu “đốt tiền nấu trứng”. Tuy nhiên, mình luôn có cảm tình với Bạc Liêu, bởi cảnh sắc dễ thương và chân chất, điều mà mình cảm nhận được trong hai lần “thoáng qua”.
Đi qua trạm thu phí Bạc Liêu trên quốc lộ 1A
Thành phố Bạc Liêu đây rồi
Theo như dự định, mình dừng coi bản đồ tìm đường đến ngôi chùa Khmer có tên là Ghositaram (còn gọi là chùa Đầu, hay chùa Cù Lao)
Khung cảnh miền Tây yên bình trên đường đến chùa Ghositaram
Cổng chùa Ghositaram đây rồi!
Chùa Ghositaram là một ngôi chùa Phật giáo Nam tông Khmer cổ kính với kiến trúc tuyệt đẹp của tỉnh Bạc Liêu. Mình dừng chân loanh quanh ở đây một lúc chụp ảnh.
Dấu chân bước đi trên đám bùn non nổi rêu xanh giữa trời trưa nắng, mình thấy thú vị nên chụp lại!
Mời bạn đọc bài viết chi tiết về chùa Ghositaram Bạc Liêu tại đây nha. Rời chùa Cù Lao, mình lại xem bản đồ và hướng về ngôi chùa Khmer đẹp nổi tiếng tiếp theo của tỉnh Bạc Liêu: chùa Xiêm Cán.
Cảnh đồng lúa chụp trên đường
Con đường nhỏ dẫn đến chùa Xiêm Cán. Đi thẳng hoài cũng là khu tham quan điện gió Bạc Liêu.
Cảnh quê nên thơ, mát mẻ
Phụ huynh chở con đi học về
Một ngôi nhà dân đơn sơ
Giữa vuông tôm hay thủy sản nào đó bỗng hiện lên một ngôi nhà khang trang, có lẽ phải dùng từ biệt thự mới đúng!
Cỏ cây ven đường xinh xắn quá làm người lữ khách không thể nào không dừng lại ghi vài bức ảnh
Và đây, cổng tường chùa Xiêm Cán, một ngôi chùa Khmer theo Phật giáo Nam tông lớn và đẹp của tỉnh Bạc Liêu. Bạn xem bài viết chi tiết về chùa tại đây nha!
Sau khi dừng chân chụp ảnh chán chê ở chùa Xiêm Cán, mình lại đến với điện gió Bạc Liêu là điểm tham quan tiếp theo. Thú thực là, dự tính ghé Bạc Liêu của mình chỉ vì vài bức ảnh điện gió lung linh trên mạng thôi à. Nhưng quả là, thực tế không như là mơ hay là thơ. Dù biết rằng, thực tế luôn khác xa với tưởng tượng.
Điện gió Bạc Liêu, mình đến đây lúc trưa trật trưa trờ nên không muốn tốn phí vào tham quan, vì biết là chụp ảnh sẽ không đẹp.
Do đó, mình chỉ chạy xe dọc con đường biển và chụp vội vài bức ảnh
Có lẽ, nếu vào bên trong, đúng thời điểm bình minh hay hoàng hôn thì ảnh cũng sẽ đẹp lắm à!
Một bến thuyền ở dòng kênh gần khu điện gió
Nhà dân xung quanh
Con đường dọc biển vắng vẻ
Mình lại tiếp tục xem bản đồ và cố chạy tới địa điểm Mẹ Nam Hải (Đức Mẹ Nam Hải Bạc Liêu, Phật Bà Nam Hải, Quan Âm Phật Đài) dọc theo con đường biển, cách đó khoảng 15 km.
Cảnh trên đường từ điện gió qua Mẹ Nam Hải khá là đẹp với những đầm phá ngập mặn, cây ngập mặn
Tuy nhiên, có vài đoạn đường dài đang làm, chạy đuối luôn!
Đa phần đoạn đường khá vắng vẻ, nếu xui xui hư xe ở đây thì chẳng biết làm sao luôn á!
Ngang qua một ngôi đền
Và đây, Mẹ Nam Hải (Quan Âm Phật Đài) đây rồi
Nhưng lúc này đã quá trưa, trời nắng thôi rồi, mình lười gửi xe đi bộ vô ngó nghiêng chụp ảnh quá!
Với lại cảnh xô bồ ở trước đền làm mình cũng không còn cảm hứng tham quan, vậy nên mình quyết định không vô mà tìm đường thẳng tiến về Cà Mau.
(Còn tiếp)
Đăng bởi: Dũng Bá
Từ khoá: Kể chuyện một mình rong ruổi miền Tây Nam bộ bằng xe máy (6)
Để lại một bình luận