Đường đèo quanh co nhưng “no vấn đề”, mọi người hoàn toàn có thể đi du lịch Hà Giang một mình nếu thích
Nếu bạn đang định du lịch Hà Giang một mình thì cứ đọc xong bài này là có thể lên đường ngay, cảm giác không còn lo lắng nữa:
Có nhiều người không tìm được “cạ” hợp tính cách và sở thích để đi du lịch bụi, cũng không muốn đi tour vì bị gò bó đơn điệu, phải ăn cùng những người mình không quen, chẳng biết tính cách người ta thế nào, mà cũng ngại “join” vào các nhóm hội rủ nhau đi phượt… vì tính cách mỗi người mỗi kiểu, chỉ muốn được an yên, ghét ồn ào… Thế là người ta xách ba lô lên và đi du lịch một mình.
Nếu bạn thích đi du lịch 1 mình thì hãy đến Hà Giang nhé. Nơi này cực kỳ phù hợp với bạn. Đi phượt một mình, thoải mái làm gì thì làm, đi đâu thì đi, nhưng hơi buồn. Vấn đề là bạn có chấp nhận nổi nỗi buồn không?
Vậy đi du lịch Hà Giang 1 mình thì đi thế nào, kinh nghiệm cần có những gì, đi đâu với cần làm sao để có chuyến đi ý nghĩa?
Mời mọi người cùng ngâm cứu qua bài review đi du lịch Hà Giang 1 mình của Trang Phạm vừa chia sẻ kinh nghiệm từ chuyến đi chơi Hà Giang của cô trong tháng 6 (tháng 6 mà đi thì đúng là đi một mình còn gì, vì ít có người đi Hà Giang vào tháng 6 lắm – do nắng nóng hoặc mưa gió):
NỘI DUNG
Kinh nghiệm đi Hà Giang một mình
Mình dự tính đi Hà Giang vào tầm tháng 10, rủ rê thêm 1-2 đứa bạn để chạy xe cho an toàn (vì nghe đâu đường đèo quanh co nhiều). Nhưng rồi chuyến đi không dự tính đã đến vào những ngày cuối tháng 6.
Đường vào Mã Pì Lèng – Hà Giang ở đây chứ đâu. Photo: Phạm Trang (1 mình 1 ngựa)
Hà Nội quá nóng, đang không biết đi đâu thì Hà Giang chợt lóe lên. Chút do dự vì chuyến này độc hành, con gái đi một mình không biết thế nào? Lịch trình thì chưa lên. Điểm đến cũng chưa tìm hiểu. Lật đật tìm chút thông tin thì thấy có bạn Pham Hải là người có review khá chi tiết về đi Hà Giang nên mình note nhanh vài thông tin cần thiết.
Rồi bắt đầu đặt xe khách từ Hà Nội lên Hà Giang
Mình vào trang vexere để check các hãng xe, giờ chạy sao cho phù hợp. Cuối cùng mình chọn xe Cầu Mè Limousine (giá 300.000 đồng/lượt), book trước 1 ngày. Hôm sau mình ra trạm xe thì được báo là xe có sự cố nên chuyển từ Limousine qua xe giường nằm (vẫn cùng xe hãng Cầu Mè) giá 200.000 đồng/lượt. Xe giường nằm được cái vé rẻ hơn chút nhưng xe bắt khách và trả khách thì thôi rồi (đúng kiểu xe chuồng gà ngày xưa).
Lịch trình Hà Giang một mình
Vậy lịch trình đi Hà Giang 1 mình của mình như thế nào? Dưới đây, mình xin tả tỉ mỉ chi tiết nhé:
Ngày đầu tiên rời Hà Nội đi Hà Giang
Mình đi xe khách vào buổi sáng. Khởi hành lúc 7 giờ 30 từ Hà Nội và đến Hà Giang thì tận 14 giờ 30 rồi (có dừng nghỉ trưa 30 phút ở Phú Thọ)
Note: Thông thường mọi người hay đi Hà Giang bằng xe khách giường nằm vào ban đêm. Tuy nhiên nếu mọi người muốn đi ban ngày thì cũng có rất nhiều chuyến nhé. Cứ đặt vé xe + chọn giờ khởi hành là được hoặc tham khảo cách đi của Trang.
Lên đến bến xe Hà Giang, mình xuống đi bộ một đoạn đến QT Motobike & tour để thuê xe máy. Mình thuê xe số (xe sirius, có nhiều xe để chọn lắm, mỗi loại một kiểu giá riêng).
Theo kinh nghiệm của mình là đường sá ở cao nguyên đá rất cao và nhiều đèo dốc, xe yếu chạy hơi kém và mệt, ga hoài không lên. Do đó, mọi người nên chạy thử xe trước khi nhận.
Giá mình thuê xe là 150.000 đồng/ngày. Và có mua thêm phần bảo hiểm xe 70.000 đồng/ngày (vì mình là nữ, lần đầu chạy Hà Giang cũng hơi ớn nên mua cho an tâm. Bạn nào không mua cũng chẳng sao. Nhớ chụp hình xe trước khi nhận để sau dễ đối chứng nếu có trục trặc gì xảy ra)
Tổng tiền thuê xe máy cho 4 ngày, mỗi ngày hết 220.000 đồng/ngày = 880.000 đồng (cần phải để lại số CMND ở chỗ thuê xe)
Đánh giá: Bạn Phạm Trang thuê xe hơi đắt, những chỗ khác chỉ có 150-200K
Nhận xe xong mình chạy qua check in hostel đã đặt từ hôm trước. Giá book là 80.000 đồng/đêm (bao ăn sáng). Phòng tập thể 8 người nhưng có 1 mình mình, chắc do mùa ít khách và do Covid-19 nên vắng)
Tên hostel mình đặt là: Be’s Home (chủ rất dễ thương, phòng sạch sẽ, giường rộng rãi).
Mình được chủ nhà hướng dẫn đi ăn các món ngon ở Hà Giang là bánh áp chao, bánh cuốn nước xương, rồi sau đó đi cafe Núi Cấm (là nơi cao nhất có thể ngắm toàn trung tâm TP Hà Giang từ trên cao). Sau đó về nghỉ ngơi để sáng hôm sau xuất phát đi Đồng Văn cho kịp trước khi trời tối.
Ngày đầu tiên du lịch Hà Giang một mình
Xui thay, đêm đó trời mưa to nên sáng hôm sau mình xuất phát trễ hơn dự tính. Kèm thêm xe có chút vấn đề nên mình phải chạy lại chỗ thuê xe để yêu cầu thợ kiểm tra.
Đánh giá: Đã bảo là nếu thuê xe những chỗ không có uy tín thì rất dễ gặp trục trặc. May là còn chưa lên Đồng Văn nha
Tầm 9 giờ 30, mình đi check in cột mốc số 0 trước khi bắt đầu hành trình rong ruổi 1 mình tại cao nguyên đá.
Vì do sáng đó trời mưa nên trời khá âm u, được cái mát mẻ chứ không nóng như lửa ở Hà Nội. Mình bật Google Maps lên, rồi lên dây cót tinh thần để hoàn tất gần 140km đầu tiên. Con gái đi 1 mình, lúc khởi hành đúng là hơi ngại và lo lắng. Nhưng cứ đi thôi, đến đâu thì đến. Và cứ đi rồi đi nữa, hehe!
Bắt đầu rời TP Hà Giang bằng xe máy 1 mình
Dốc Bắc Sum là cái dốc đầu tiên sau khi mình ra khỏi TP Hà Giang. Cảm giác dốc cao bắt đầu trải nghiệm. Lẽ ra đứng lại check in phát đã, nhưng vì trời vừa mưa xong, mây mù không đẹp nên mình bỏ qua.
Đi 1 loáng là tới cổng trời Quản Bạ, mình có ghé vào để nghỉ ngơi, uống nước, tranh thủ được 1-2 tấm hình lúc hé nắng.
Ngay bên dưới là núi đôi Quản Bạ (núi cô tiên), điểm tiếp theo mà mình chỉ nhìn bằng mắt và chạy tiếp (vì trời xấu xí, không cho phép chộp hình)
Note: À, lúc dừng nghỉ trên đỉnh đèo Quản Bạ – cổng zời, mình được người dân ở đây mách nước là nên ăn cơm ở Tráng Kìm ngon nên định vị khu đó để ghé ăn trưa. Mình dừng lại ở Tráng Kìm ăn cơm gà, đĩa rau luộc, giá 90.000 đồng/cả thảy).
Trên đường đi có cây cô đơn mà nhiều người thường check in, sau khi rời quán ăn ở Tráng Kìm một đoạn là sẽ tới cung đường có cái cây này.
Lúc này bắt đầu có nắng nên mình dừng lại chụp hình. Cơ mà đúng theo kiểu cô đơn nên chỉ có mình mình và cây thôi, như ảnh dưới:
Cây cô đơn – Review kinh nghiệm du lịch Hà Giang 1 mình (Trang Phạm)
Từ đoạn này, có 2 hướng lên Yên Minh. Một là chạy ngược lại một chút để đi theo quốc lộ 4C (là quốc lộ xuyên suốt từ Hà Giang lên Đồng Văn mà từ xưa đến nay mọi người vẫn đi) hoặc từ chỗ “cây cô đơn” chạy theo tỉnh lộ DT 181 (với chiều dài ngắn hơn so với QL 4C tầm 20km).
Nhưng vì lần đầu mình hơi ngại và muốn an toàn nên mình đã chọn QL 4C đi trước (lúc đó nghĩ khi về sẽ đi thử đi theo đường DT 181 xem sao). Và lời khuyên chân thành là nên đi lên theo QL4C và đi về mới chọn đường DT 181 nếu tay lái đèo chưa quen nha.
Từ chỗ cây cô đơn đi lên chút là tới “rừng thông Yên Minh” – cách thị trấn còn 10km nữa. Nếu chọn QL 4C từ đoạn cây cô đơn thì điểm tiếp theo mọi người sẽ ghé là đây chứ đâu.
Nhưng vì thời tiết và xe lúc đó sắp hết xăng nên mình chạy thẳng luôn chứ không dừng lại. Lúc đó, chỉ cầu trời đừng cạn xăng giữa chừng, huhu. Do 2 bên không thấy xăng đâu là xăng, chỉ thấy thông và thông thôi.
Tới Tt. Yên Minh, cũng tầm 15 giờ 30, mình tạt luôn vào cây xăng (ô zề, đã được cứu rồi). Tại Yên Minh, cây xăng là điểm check in của mình haha!
Nhận xét: Bạn Phạm Trang đi hơi chậm. Tới Yên Minh thông thường là 12 giờ trưa để ăn cơm như các nhóm khác, còn 15 giờ mới tới là hơi chậm, hơi la cà.
Kinh nghiệm đổ xăng: Về việc đổ xăng thì theo kinh nghiệm quan sát của mình, tại các thị trấn lớn mới có cây xăng lớn. Còn các nơi ven ven thì chỉ có xăng bán chai bán lít nhưng cũng không đắt hơn nhiều). Nhớ đổ đầy bình và canh công tơ mét nhé. Nhiều đoạn chỉ thấy vách đá và vực, chả thấy xăng đâu nà.
Tiếp theo là dốc Thẩm Mã, nếu mọi người để ý hoặc lên lịch trình trước sẽ biết nó ở chỗ nào. Còn mình đi bất chợt nên chỉ định vị được trong đầu là phải đến homestay ở Đồng Văn trước khi trời tối mà thôi. Và tất nhiên điểm này mình đã bỏ qua hôm ấy. Đi qua mà không để ý, tại Đồng Văn lắm đèo quanh co quá nên không biết dốc Thẩm Mã nó thế nào. Rồi còn có cả chỗ vành Móng Ngựa nữa. Nhiều chỗ đẹp lắm.
Rồi chỗ phim trường nhà của Pao, dinh thự họ Vương mình cũng bỏ qua. Một là nhà của Pao mình không biết nó nằm trên con đường đến Đồng Văn (cái này là hậu quả của việc xách balo lên và đi liền, không chịu đọc review kỹ).
Hai là dinh thự họ Vương mình có thấy bảng chỉ dẫn nhưng sợ tối nên mình cũng bỏ qua luôn.
Và đúng là sáng suốt khi bỏ qua. Vì sự cố nhỏ đã xảy ra. Đó là sạt lở đất vừa xảy ra khi mình chỉ còn 5km nữa là tới Đồng Văn. Mình phải chờ mất hơn 30 phút để xe ủi đất tới ủi và đầm nhẹ tạm thời cho mọi người đi qua. Thành ra hơn 18 giờ mình mới tới được Đồng Văn.
Nhận xét: Đã bảo là bạn Trang đi hơi chậm nên mới đành phải bỏ qua quá nhiều chỗ đẹp trên cung đường từ Tt. Yên Minh lên tới Đồng Văn. Ví dụ nhé, tranh thủ tụt tạt vào thăm phố thị cũ của cao nguyên đá (Phó Bảng), rồi đi vào nhà của Pao, xong đi lên bản Lao Sa (bỏ qua chỗ này thì quá phí phạm), xong đi Sà Phìn thăm nhà họ Vương, rồi còn kịp đi cột cờ Lũng Cú nữa)…
Check in “Bụi Homestay”
Cuối cùng mình cũng tới được nơi cần đến: Bụi Homestay và Tt. Đồng Văn. Homestay ngay cổng chào Đồng Văn. Mình vào check in luôn. Cũng 1 mình một cõi. Giá 120.000 đồng/đêm (bao ăn sáng) + (phòng tập thể).
Vì có mình mình nên em chủ và nhân viên sau một chút chuyện trò đã trở thành thân quen. Mấy em vui tính, dễ thương.
Đêm đầu tiên ở Đồng Văn, mình được mấy em dẫn đi ăn món cháo ấu tẩu (đặc sản ở Hà Giang nhé). Món ăn khá ngon, tốt cho sức khỏe, mọi người nên thử.
Món cháo ấu tẩu ăn ở Đồng Văn – Review kinh nghiệm du lịch Hà Giang 1 mình. Photo: Trang Phạm
Ngày thứ 2 ở Hà Giang một mình (đúng chủ nhật nên có chợ phiên)
Mới tầm 5 giờ sáng, mình lơ mơ nghe tiếng xe máy, tiếng người nói râm ran bên dưới đường. Do không hiểu vì sao và tất nhiên ngủ cũng không được nên mình dậy sớm xem thử chuyện gì. Ôi, cứ như tết ấy, xe máy nườm nượp, áo váy xúng xính, í ới gọi nhau (vì mình ở ngay ngã 3, điểm giao nhau hẹn gặp dễ nhất). Nhìn thôi cũng thấy vui vui.
Phiên chợ Đồng Văn
Chợ phiên Đồng Văn- chỉ diễn ra đúng mỗi tuần 1 lần vào ngày chủ nhật. Mình được nghe mấy em ở homestay nói là nơi trao đổi hàng hóa, nơi hẹn hò uống rượu, chơi trò chơi… của mọi người nên khi ra đến nơi thì đông ơi là đông. Đủ thứ mặt hàng được bày bán.
Ah, mình được mách nước ăn phở ngoài chợ rất ngon. Mà ngon thiệt, rẻ nữa. Chỉ có 20.000 đồng/tô phở gà.
Note: Mọi người cứ đi sâu vào trong khu vực chợ, thấy chỗ nào có người Đồng Văn ăn nhiều thì đó là chỗ ngon bổ rẻ)
Cột cờ Lũng Cú
Sau khi dạo chợ phiên xong, mình bắt đầu quay lại đi cột cờ Lũng Cú.
Vé tham quan cột cờ Lũng Cú: 25.000 đồng. Lợi thế khi đi xe máy là bạn có thể chạy lên tới gần cột cờ luôn. Còn đi oto thì dừng xe ở dưới, sau đó được xe điện chở lên, đoạn này tốn tiền hay không thì mình hok rõ.
Rồi ghé tới quán cafe Cực Bắc (ở trong làng Lô Lô Chải gần đó) để check in tường rào đá như ảnh bên dưới, cũng đẹp nha.
Check in bức tường rào đá ở Lô Lô Chải – Review kinh nghiệm du lịch Hà Giang 1 mình (Trang Phạm)
Note: Xin “note” thêm với mọi người là trong làng Lô Lô Chải + Ma Lé bây giờ có nhiều homestay đẹp lắm ạ. Mọi người có thể tham khảo review này (bạn í book 1 đêm ở Lô Lô Chải): Review 2 đêm [Lolo Ancient Homestay] + [Mèo Vạc Clay House]
Check in nốt Sủng Là – Sà Phìn
Vì ngày đầu có vài trục trặc nên hôm nay mình phải đi ngược lại các điểm như ngôi nhà Pao, dinh thự họ Vương Chí Sình. Từ cột cờ mình lần ngược lại theo quốc lộ 4C hôm qua để ghé thăm các địa điểm này.
- Phim trường nhà của Pao: không mất vé, vào chụp thì chủ nhà gợi ý cho thuê đồ: 30.000 đồng/bộ, còn gùi hoa nếu có thì thêm 10K.
- Tại dinh thự họ Vương: giá vé vào thăm là 20.000 đồng.
Ngày đầu tiên ở Đồng Văn, mình chỉ đi được các điểm như vậy.
Ngày thứ 3 ở Hà Giang: đi chơi Mã Pí Lèng – sông Nho Quế
Vì mình đi 1 mình và hơi hẹp ngày (do đi đột xuất và chưa lên hướng đi cụ thể) nên mình quyết định ngủ ở Đồng Văn 3 đêm luôn. Rồi sau đó từ Đồng Văn về Hà Giang. Tạm bỏ qua Mèo Vạc, Du Già. Hẹn kỳ sau vậy.
Chính vì bỏ qua hướng kia nên sáng nay mình thư thả ăn sáng với món bánh cuốn nước xương ở phố cổ Đồng Văn. Rồi sau đó chạy dọc lên hướng Mã Pì Lèng rồi lên tới chỗ vách đá thần (như hình bên dưới):
Đi phượt Hà Giang 1 mình – đường lên với vách đá thần trên Mã Pì Lèng (Hà Giang)
Đường đi lên đoạn này hơi nhỏ (xem hình dưới nha), mọi người nên cẩn thận chút nhé. Leo vách đá thì cũng không quá khó nhưng chống chỉ định cho bạn nào sợ độ cao.
Chân ngắn nhưng vẫn leo được nha các bác. Hơi cực xí thôi hà!!!
Note: Ah, chỗ này chỉ xe máy đi được thôi nha
Sau đó mình di chuyển qua con đường dẫn xuống sông Nho Quế (bến Tà Làng, có hình bên dưới). Có thể chạy xe thẳng đến sông luôn. Nói là chạy thẳng thôi, chứ con đường nó uốn lượn còn hơn chị rắn. Chỗ này bạn nào tay lái yếu không nên đi nhé.
Bến thuyền Tà Làng trên sông Nho Quế. Hôm mình đi là thứ 2 nên vắng khách lắm
Xuống bến thuê thuyền là 150.000 đồng/lượt. Chạy khoảng 35 phút chắc do mình không dừng lại chụp hình nhiều nên đi hơi nhanh.
“Ta nói sông Nho Quế đẹp gì đâu á. Nhất là đoạn thuyền đi vào hẻm vực Tu Sản”
Quay lên cũng đã hơn 14 giờ chiều, mình tranh thủ chạy về ăn cơm trưa ở phố cổ.
Sau đó là mình về homestay ăn uống, trò chuyện với mấy bạn nhân viên ở đó. Và nghỉ ngơi để sáng hôm sau về Hà Giang.
Ngày cuối cùng, rời Đồng Văn thôi
Ông trời mấy ngày đó có vẻ khó ở trong người nên lúc nắng, lúc mưa, lúc âm u. (Nhưng được cái ổng thương mình, ngày đi Mã Pì Lèng thì nắng đẹp)
Sáng tính xuất phát sớm nhưng thấy hơi âm u nên mình chờ tới 7 giờ 30, thấy không khá mấy nên quyết định chạy về luôn. Tính trên đường về ghé dốc Thẩm Mã, núi cô tiên rồi dốc Bắc Sum (vì ngày đầu âm u quá nên đã bỏ qua).
Ai dè đâu ra khỏi Đồng Văn một chút là sương mù giăng khắp lối. Trời khá lạnh, ẩm ướt, thỉnh thoảng có chút mưa lất phất. Nên mình chỉ ghé dốc Thẩm Mã một chút rồi lại cắm đầu cắm cổ chạy.
À dốc Thẩm Mã đây rồi. Nhưng sương mù mịt xấu quá
Ah, lúc quay về từ Yên Minh về Quản Bạ mình đã chọn tỉnh lộ DT 181 chạy. Đúng là tiết kiệm được gần 20km. Nhưng cũng may hôm đầu không chọn đường này, vì dốc khá khó mà hôm đi chưa quen dốc đèo sẽ khó điều chỉnh tay lái (đoạn này chỉ nên dành cho bạn nào tay lái cứng thì đi từ cây cô đơn ngày đầu luôn)
12 giờ trưa mình tới trung tâm Hà Giang. Làm tô phở, rồi ghé quán cafe nghỉ ngơi, chợp mắt chút. Sau đó qua shop cho thuê xe QT Mobile để trả xe máy và ngồi chờ xe tới đón về Hà Nội.
Lúc về mình đặt xe vip của nhà xe khách Quang Nghị (giá vé là 300.000 đồng) – chuyến 16 giờ. Xe đi nhanh, không bắt khách. Về tới Hà Nội là tầm 21 giờ 30.
Một mình – 420km & bớt sợ hơn
Thế là kết thúc hành trình 420km chinh phục cung đường và thăm thú một số nơi ở Hà Giang 1 mình đi du lịch bụi hoàn toàn tự túc, không tour tủng. Tạm thời thỏa mãn có 1 một lần đến Hà Giang, đã bớt sợ hơn về các con đường, đã tự tin hơn nếu có lỡ lại độc hành, đã ghi vào trí nhớ bao cảnh đẹp hùng vĩ của cao nguyên đá, đã an toàn để trở về.
Và đã thốt lên “đẹp lắm, Việt Nam ơi”!
Chi phí toàn bộ chuyến đi, tính từ Hà Nội lên Hà Giang và trở về: 3 triệu đồng (nếu ăn uống ít thì mọi người chỉ chi tiêu hết độ 2 triệu đồng thôi, mời xem bài review của Thanh Nguyễn tại đây nha: Tổng chi phí đi Hà Giang vào mùa hè của Thanh Nguyễn).
Đi du lịch Hà Giang một mình có buồn không?
Tạo dáng một mình bên dòng sông Nho Quế. Photo: Trang Phạm
Mình đi một mình, mọi người cũng có thể thử mà. Nhưng phải tự tin tay lái một chút. Còn đi 1 mình hok có buồn đâu. Đi rồi sẽ gặp thêm nhiều bạn nhé. Nữ cũng OK nhé. Hãy tự tin lên!
Note: Ah, check bản đồ các địa điểm tham quan cách nhau có cỡ 15-20km thôi nhưng đi khá vất vả và mất thời gian nên mấy bạn trừ hao nhé. Đừng đi quá vội, vì thực ra cảnh đẹp là trên đường đi nha. Thề luôn! Mọi người xem luôn các bài review mới nhất về kinh nghiệm đi Hà Giang, các địa điểm cần check in, có ảnh đẹp tại đây nha:
Từ khóa: Review, đi phượt, du lịch bụi Hà Giang 1 mình, con gái đi thế nào, lái xe nổi không, cần chuẩn bị gì, đi như thế nào, chia sẻ kinh nghiệm check in, nơi ăn ngủ an toàn nhất
Chia sẻ cẩm nang du lịch Hà Giang chi tiết và sinh động nhất
Đăng bởi: Châm Trần
Từ khoá: Trang Phạm chia sẻ kinh nghiệm du lịch Hà Giang 1 mình
Để lại một bình luận